Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Sống với vị Phật bên trong

..."Sống vì mình là cách sống hiền minh và dễ dàng, chỉ cần gạt bỏ đi ảo tưởng về sự "quên mình", sự "cao cả", sự "hy sinh", những cái bóng lòe loẹt, mê sảng ấy của bản ngã cần phải tan biến đi để ta nhận diện một sự thật rõ ràng, đó là sống cho bản thân, cho vị Phật bên trong của bản thân, cho từng khoảnh khắc linh thiêng được đất trời trao ban, chính là cách yêu thương duy nhất ta có thể làm cho bất cứ ai, mà không để lại tro tàn của những niềm uất hận. Như là nước cứ trôi đi nhẹ nhàng bình thản, không lưu giữ bất cứ thứ gì bởi vì bản thân việc tuôn chảy là niềm phúc lạc vô bờ bến.

...Người làm vườn hạnh phúc ngay khi xới đất, gieo hạt, chăm bón, chứ không cần chờ lúc hái quả. Vậy thì khi đã trông chờ "đạt được gì", ta đã bỏ qua sự thăng hoa ấy, sự rộn ràng ấy, niềm trìu mến sâu sắc ấy, đã bỏ lỡ những tháng ngày hạnh phúc.

Chăm sóc một người ư, hãy chăm sóc với sự dịu dàng tự thân, không mảy may chờ đợi đáp đền, và hãy ý thức rằng mỗi cử chỉ, mỗi hành động yêu thương đó ta làm là cho chính mình, là một nhành hoa ta đặt lên điện thờ của vị Phật bên trong mình. Thế thì hành động ấy là đầy đủ, người không nợ gì ta và ta không nợ gì người, nhân quả không tiếp diễn...

Phấn đấu vì một mục đích nào đó ư. Nếu công việc mà ta phấn đấu ấy khiến tâm hồn ta nở hoa thì cứ làm nó, sáng tạo hết mình, như thế kết quả ra sao có gì là quan trọng. Thời gian sống hết mình trong sáng tạo mới là quan trọng. Ta đã không bỏ lỡ nhịp điệu say đắm ấy của cuộc sống..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét