Mình rất yêu hoa nên hôm nay ngồi nghĩ về hoa,mới nhận ra bạn ấy là một biểu tượng tâm linh lớn về việc yêu thương chính mình.
Hoa rất khác con người. Con người thường hay so sánh nhau. Nhiều người sống theo ý người khác để được người khác yêu thương.
Hoa thì không như vậy. Hoa hướng dương chẳng hề lụy phiền khi hoa hồng có nhiều người yêu thích. Hoa hồng chẳng hề lụy phiền khi người khác chê mình có gai. Dù bên ngoài có như thế nào, thì hoa hướng dương vẫn nở rực rỡ như hướng dương. Hồng vẫn đoan trang đài các như hoa hồng.
Từ hôm làm workshop trí thông minh cảm xúc đến trường hợp tâm linh hôm qua, mình thấy có quá nhiều trường hợp không biết tự yêu thương chính mình.
Bao giờ bạn tự hỏi, yêu thương chính mình là gì.
Là nâng niu giá trị bên trong mình mà không gắn giá trị của mình vào những khen chê, đánh giá, nhận xét ngoài thân. Cũng không cần gắn giá trị của mình vào sự tăng giảm yêu thương từ bên ngoài.
Khi không gắn giá trị của mình vào những khen chê đánh giá, tâm mới đủ yên để nhìn nhận và lựa chọn lời khen chê nào thì cần trân trọng, lời khen chê nào thì cần mỉm cười bỏ qua.
Như bông hoa dại, chẳng ai bỏ tiền ra mua mà vẫn nở rực rỡ, chẳng ai đem về cắm mà vẫn tươi vui.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét