Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2020

Con Người

Tác giả: Không Không

- Con người là sự kết hợp giữa linh hồn và các thân thể, là một phần năng lượng của linh hồn đang nhúng vào các thân thể người vượn.

Có 3 loại thân thể chính:
1. Thể xác: chi phối các chức năng hoạt động, trải nghiệm, sáng tạo của con người
2. Thể cảm dục: chi phối các chức năng cảm giác, dục vọng, cảm xúc...
3. Thể trí: chi phối các chức năng suy nghĩ, tưởng tượng, tư duy, tính toán, phân tích...

Phần năng lượng linh hồn trong con người, thường được gọi là tiểu hồn, hay còn được gọi là tâm, thần thức, là phần mà linh hồn gửi vào trong tam giới (hay thế giới vật lý) để học hỏi, trải nghiệm và sáng tạo thêm. Phần này người đời thường hay gọi là lương tri, hay lương tâm, thường trú ngụ nơi trái tim của mỗi con người. Nó thường là phần sáng suốt hơn những phần khác, tuy vậy, đôi khi nó bị các tư tưởng và cảm xúc tiêu cực che lấp, làm nó trở nên u mê, đen tối và mờ mịt.

Tam giới, là trường tiến hóa chính của con người, gồm có 3 cảnh giới chính:
1. Cõi hạ giới (thế giới của vật chất đậm đặc): chia làm hai phần, phần vật chất đậm đặc gồm có con người, động vật, thực vật, khoáng vật sinh sống, phần vật chất ether gồm có các tinh linh, tiên nữ, các chú lùn, các loài rồng, yêu tinh, yêu quái...cư ngụ.
2. Cõi trung giới (thế giới của dục vọng và cảm xúc): chia làm hai phần, phần thứ nhất tính từ cõi địa ngục trở lên đến cõi trời 33, phần thứ hai tính từ cõi dạ ma trở lên đến cõi tha hóa tự tại.
3. Cõi thượng giới (thế giới của tư tưởng): chia làm hai phần, hạ thiên sắc giới và thượng thiên vô sắc giới, là nơi cư ngụ của các vị phạm thiên sắc giới và phạm thiên vô sắc.

(Ở đây trong Phật giáo có thể có cách chia khác, đó là cõi hạ giới và cõi trung giới được gộp chung thành cõi dục giới, cõi thượng giới chia làm hai cõi, là sắc giới và vô sắc giới. Nên tam giới trong Phật giáo là dục giới, sắc giới và vô sắc giới)

Các thế giới cao hơn, là trường tiến hóa chính của linh hồn, gồm có các cảnh giới chính:
1. Cõi bồ đề: thế giới của tình yêu và minh triết.
2. Cõi ý chí: là thế giới của ý chí và tinh thần.
3. Cõi hợp nhất: thế giới của sự hợp nhất và sáng tạo.
4. Cõi thiêng liêng: thế giới của Thượng đế, thế giới của năng lượng Sự Sống.

Tam giới, chính là nơi mà các tiểu hồn luân hồi, tái sinh đi tái sinh lại để học hỏi, trải nghiệm. Cho đến khi nào tiểu hồn có thể học hết các bài học, trải nghiệm hết mọi thứ mình cần trải nghiệm ở tam giới, lúc ấy tiểu hồn có thể rời khỏi tam giới, trở về hợp nhất với linh hồn và sinh hoạt ở cõi bồ đề, cõi giới của các bậc giác ngộ. Từ đây, linh hồn cùng với tiểu hồn tiếp tục học hỏi và tiến hóa đi lên các thế giới cao hơn.

***Nhiều người hỏi rằng khi tiểu hồn hợp nhất với linh hồn thì tiểu hồn còn ý thức, còn thấy là mình nữa không?

Một người còn dính mắc nhiều vào tâm trí, còn thấy có ta, có tôi, còn thấy mình tách biệt với mọi người, thì mới còn trong đầu những câu hỏi như vậy.
Vì các bạn chưa thoát khỏi sự hoạt động của tâm trí, chưa thoát khỏi sự đồng hóa với tâm trí, chưa thoát khỏi sự dính mắc với tâm trí, các bạn chưa chứng nghiệm được trạng thái tâm thức cao hơn, cho nên các bạn còn ý thức về một bản ngã, về một cái tôi nào đó tồn tại trong mình.
Khi vượt qua khỏi tâm trí, các bạn sẽ trải nghiệm một trạng thái khác lạ, một trạng thái không có ngã, không còn thấy mình là một khối gì đó tách biệt với những thứ bên ngoài, các bạn thấy mình bao la rộng lớn, hợp nhất với mọi thứ xung quanh, các bạn chứng ngộ một trạng thái an lạc và tỉnh thức, các bạn vẫn có sự thấy biết, tuy vậy các bạn không còn cho là có mình có ta nữa. Và trong trạng thái đó, các bạn sẽ không còn ý niệm nào về cái tôi, cái ta tách biệt, và cũng không thấy cái bản ngã thực sự nào tồn tại trong mình, các bạn cũng sẽ không còn đặt câu hỏi sau khi Niết bàn còn ta hay không còn ta, khi hợp nhất với linh hồn liệu có còn ta không?

Hãy cố gắng tu tập để chứng nghiệm trạng thái tôi vừa nói, đừng cố gắng đặt câu hỏi về tôi hay ta nữa. Bởi nếu có giải đáp được thắc mắc đó, chúng chỉ làm thỏa mãn tâm trí của bạn, chúng chỉ làm tăng thêm sức mạnh của tâm trí, mà không đưa đến sự chứng nghiệm thực sự nào. Hãy đến để mà thấy. Hãy kinh nghiệm rồi bạn sẽ biết.

- Ba cảnh giới thấp của Trái đất, thực ra chỉ là những cõi phụ cho sự học hỏi và tiến hóa của linh hồn, các thế giới cao hơn mới là trường tiến hóa chính của linh hồn. Do đó, linh hồn chỉ gửi các tiểu hồn của mình xuống nơi đây để học hỏi và trải nghiệm.

Tuy vậy, khi xuống nơi đây, trường vật chất rung động quá nặng nề, do đó làm hạ thấp rung động của tiểu hồn, cùng với quá trình học hỏi và trải nghiệm, đã làm cho các tiểu hồn quên mất mình là ai và trở nên dính mắc nặng nề với thế giới vật chất. Điều này gây trở ngại đến sự tiến hóa và đi lên các cõi giới cao hơn của linh hồn.

Giống như việc bạn đi công tác xa Nhà một thời gian. Khi công tác ở nơi đó, mọi thứ quá đẹp đẽ và tuyệt vời, làm cho bạn ham thích sống ở đó mà chẳng muốn trở về Nhà nữa. Và khi bạn ở đó một thời gian khá lâu, bạn chẳng còn nhớ được đường trở về Nhà nữa.

Cũng vậy, các tiểu hồn khi ở Trái đất quá lâu, trở nên dính mắc vào các cảnh vật nơi đây, do đó mà quên mất bản thân mình và không còn có khả năng để trở về thế giới linh hồn được nữa.
Cho nên Thượng đế mới gửi các linh hồn giác ngộ, các vị Phật, các vị Chúa, các bậc Minh sư, Đạo sư trở xuống thế gian, đưa ra các pháp môn để giúp tiểu hồn nhớ lại mình thực sự là ai, giúp các tiểu hồn phát triển năng lực tình yêu và minh triết, đồng thời buông bỏ các dính mắc với thế giới vật chất, với các thân thể vật lý nặng trược, không cho chúng là mình, là ta, là của ta nữa.

Do đó, con đường giải thoát có thể có nhiều, tuy vậy, tất cả chúng đều có một mục đích duy nhất là đưa các tiểu hồn thoát khỏi sự kìm kẹp của các thế giới vật lý, thoát khỏi vòng luân hồi khổ đau, trở về với thế giới của sự giải thoát, thế giới của các linh hồn giác ngộ.

- Bạn có còn dính mắc với thân xác vật chất này không, bạn có còn cho nó là mình không, bạn có còn dính mắc với những thứ xung quanh mình, bạn có còn cho nhà này là của tôi, xe này là của tôi không, bạn có còn cho người này là vợ tôi, người này là con của tôi, người này là anh em của tôi...

Bạn có kiểm soát được các khía cạnh cảm xúc của mình chưa, bạn có còn tham lam, sân hận không, khi bạn tức giận ai đó, bạn có biết cách kiểm soát nó chưa, bạn có biết cách chữa lành và để nó ra đi được chưa, hay bạn cứ chạy theo cơn giận ấy và để cơn giận ấy âm ỉ trong bạn. Khi tham dục nổi lên, bạn có biết cách điều phục nó chưa, bạn có biết cách buông bỏ nó chưa, hay bạn còn cho nó là mình, bạn nuông chiều nó, bạn để nó kiểm soát bạn?

Bạn có còn cho mình khác biệt với mọi người không, bạn có còn nghĩ bạn thông minh hơn ai đó, bạn có còn nghĩ bạn xinh đẹp hơn ai đó, thông minh, tài giỏi, tốt bụng, xấu xa, thấp hèn, cao thượng..hơn một ai đó. Khi nhìn thấy cái đẹp gì đó, tâm bạn có xao động không, bạn có mong muốn nhìn nó không? Khi nghe, ngửi, nếm, xúc chạm một điều gì khả ý khả ái, bạn có ham thích nó, bạn có muốn nó là của mình không, bạn có tìm cách chiếm lấy nó hay muốn có nó nhiều hơn nữa không?

Bạn đã biết cách điều phục những suy nghĩ của mình chưa, bạn đã biết cách dừng suy nghĩ của mình trong 5 phút, 10 phút, 1 tiếng hay 2 tiếng chưa, hay bạn để cho những suy nghĩ cứ liên tục chạy trong đầu bạn suốt 24/24 giờ, bạn có hối hận về vấn đề gì đó không, bạn đã biết cách vượt qua nó chưa?
Bạn có hay bị buồn ngủ, rã rượi, mệt mỏi không, bạn đã biết cách điều phục nó chưa. Bạn có hay suy nghĩ lung tung không, bạn có biết cách định nó vào một đối tượng nào đó trong 1, 2 hoặc 3 giờ chưa? Bạn có ham thích được sống trên thiên đường, bạn có ham thích được sống trong cõi trời chân phúc, bạn có mong muốn được là chư thiên, bạn có mong muốn được là phạm thiên không?

Nếu bạn có tất cả những vấn đề trên, điều đó có nghĩa là bạn vẫn còn những dính mắc với thân thể, cảm xúc và tư tưởng, bạn vẫn còn chưa buông bỏ, xả ly được chúng hoàn toàn, do đó mà có thể bạn vẫn còn trong luân hồi và tái sinh.

- Luân hồi tái sinh không phải là hình phạt gì đó ghê gớm hay ngục tù tăm tối mà bạn cần phải thoát ra khỏi nó. Thực ra, nó được thiết kế để giúp cho bạn học hỏi và trải nghiệm tốt hơn.
Tuy nhiên, nếu bạn không thức tỉnh, không biết mình thực sự là ai, thì bạn rất dễ bị dòng đời lôi kéo, khiến cho bạn mất tự do và khiến cho bạn đau khổ.
Và nếu bạn không buông bỏ dính mắc với các cảnh vật cũng như với các thân thể, thì có thể bạn sẽ vẫn tạo ra nghiệp lực lôi kéo bạn trong luân hồi dài lâu.
Và lúc này, luân hồi có thể là ngục tù thực sự đối với bạn.

Cho nên, nếu bạn không muốn đau khổ và thoát ra khỏi luân hồi, nếu bạn muốn trải nghiệm thế gian một cách tự do tự tại, nếu bạn muốn trở về thế giới linh hồn, hãy sớm thức tỉnh, hãy biết mình thực sự là ai, hãy buông bỏ các dính mắc với thế giới vật chất này.

Nguyện cho vạn vật được thái bình,
Mong cho tất cả sớm thoát khỏi mọi khổ đau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét